Nội qui ăn nhậu

Ông bà ta thường nói: “Nam vô tửu như kỳ vô phong”. Vì vậy, nhậu có ảnh hưởng đến mọi tầng lớp và có ảnh hưởng rất lớn đến quan hệ xã hội. Để nhậu không đi chệch hướng, cần phải có nội quy cụ thể. Sau đây là một số điều quy định:
Điều 1: Phải trung thực Muốn gia nhập hội những người ăn nhâuk thì tuyệt đối không xin xỏ, trộm cắp tiền, vàng của vợ (có thể trích vài chục phần trăm lương để lập quỹ riêng)
Điều 2: Không phân biệt tuổi tác Hội không phân biệt tuổi tác, chức vụ, cấp bậc, giới tính. Miễn sao có tửu lượng cao từ 3 xị trở lên là được.
Điều 3: Tự lực cánh sinh : Để giữ gìn sức khỏe, tất cả hội viên không được uống rượu bọt đường, rượu cồn, rượu dỏm... chỉ nên uống rượu gạo, rượu nếp, rượu tắc kè, rượu rắn... Điều 4: An toàn trên xa lộ Tất cả hội viên tuyệt đối không được lái xe các loại vì khi xỉn không làm chủ tốc độ dễ gây tai nạn (tốt nhất nên đi xe ôm hoặc quá giang người khác)
Điều 5: Tránh gây phiền phức Khi đi nhậu không nên mang theo vợ con, nếu có em gái vợ chở theo thì càng tốt Điều 6: Tôn trọng luật lệ Trong bàn nhậu phải tuyệt đối tôn trọng chủ xị, không được kê táng, không phá mồi, không ăn gian, nói tục, chửi thề...
Điều 7: Tập trung cao độ Trong bàn nhậu, để tránh mất đoàn kết nội bộ, tất cả hội viên không được phép rù rì riêng tư (vì dễ gây hiểu lầm), không được cầm nhầm hộp quẹt, không mang lộn dép, đặc biệt tay chân phải giữ trật tự nếu trong bàn có phái đẹp.
Điều 8. Uy tín tràn trề Không được phép xin đi “tiêu” lúc chưa thanh toán tiền, để bạn nhậu ngồi đồng là mất đạo đức (nếu có đi phải để lại phần hùn)
Điều 9. Im lặng là vàng Nhậu xong về nhà, tuyệt đối không được đánh đập, chửi bới vợ con. Nếu bị vợ đánh hoặc bị cằn nhằn thì chỉ được im lặng và đi kiếm chỗ ngủ (nhưng cố không được ngủ lộn nhà, lộn giường) Điều 10. Đoàn kết nội bộ Mọi thành viên của hội phải có nghĩa vụ thăm nuôi bạn bè khi có tai nạn do say xỉn gây ra hay do vợ đánh phải nằm viện cũng như gây rối trật tự bị công an bắt.
Điều 11. Không vi phạm pháp luật Không được uống bia ôm, rượu ôm vì rất lãng phí và có ngày bị công an bắt (nếu lỡ vô, khi công an đến phải tìm đường... trốn trước)
»»  read more

Nằm mơ cũng không thấy họ nói

Quý ông: 1. Đây em yêu, em cứ dùng remote thoải mái. 2. Cậu biết đấy, thật ra tớ cũng không muốn gặp lại cô ấy lắm, chỉ có điều… vòng 1 cô ta bự quá. 3. Ôi ôi, có Antonio Banderas and Brad Pitt cơ à? Tớ phải xem phim đó mới được. 4. Anh làm cái gì cho em ăn nhé. 5. Em yêu, chúng mình chẳng có việc gì làm nhỉ hay em đi mua giấy dán tường cùng anh nhé. 6. Em yêu, quên béng mất trận bóng đá lúc chiều, thôi xem tạm phim Hàn vậy. Quý Bà: 1. Hôm nay là ngày kỷ niệm lễ cưới của chúng mình à? Thật không? 2. Tối nay chúng ta không nói chuyện nhé, em muốn yên tĩnh một lúc. 3. Ôi giời, không, em không cần cái nhẫn kim cương lớn thế đâu. 4. Này, tuần trăng mật, hay chúng ta đi câu cá nhỉ. 5. Không cần phải hỏi đường, em nghĩ anh sẽ tự biết cách đến đó. 6. Điện thoại của em à? Nói em đi vắng nhá! 7. Đồ hạ giá hả? Em chẳng quan tâm, một chiếc váy 120.000 vẫn là quá đắt. Trang chủ > Góc Giải trí > Cười ;-Dzui Lời vàng Tân thời Sưu tầm 08:43' PM - Thứ ba, 18/07/2006 * Bé cậy cha, già cậy... lương. * Tiền kho, bạc núi không bằng dấm dúi một chức. * Gái đẹp nhờ vàng, quan sang nhờ quyền. * Ôm rơm rặm bụng, ăn vụng nhàn thân. * Sách mười bồ thua một ô che đầu. * Trăm hay không bằng tay... trong. * Thuận vợ thuận chồng rút của công mới dễ. * Ăn trông "mồi", ngồi trông... phong bì. * Tham ăn hôm trước, tù rước hôm sau. * Nhiều gã trai tân mơ về một người vợ dịu dàng, nữ tính, đảm đang... Rất nhiều đức ông chồng cũng ôm ấp một giấc mơ như thế. * Nếu muốn vợ lắng nghe từng lời ta nói, hãy học cách nói trong mơ! * Có những cô gái muốn có người đàn ông mà họ thích, nhưng cũng có những cô gái thích bất kỳ người đàn ông nào mà họ có thể có được. * Những màn kịch thú vị nhất của đời tư thường diễn ra sau cánh gà. * Có hai tập giấy có ích nhất cho một cô gái trẻ – sách dạy nấu ăn của mẹ và tập séc thanh toán tiền của cha. * Khi nhúng mũi vào việc người khác thì rất dễ bị ngạt thở. * Thức ăn tinh thần là thứ khó tiêu hóa nhất. * Giữa hai cô gái, cánh đàn ông thường chọn cô thứ ba. - Cô gái đẹp làm vui mắt đàn ông, còn cô gái xấu - làm vui mắt đàn bà. * Tắt đèn đi em, rồi ta sẽ thấy rõ mọi chuyện! * Làm cho phụ nữ hạnh phúc rất dễ, có điều quá tốn kém. * Người vợ chỉ chung thủy với chồng trong hai trường hợp: thứ nhất, khi thị cho rằng, chồng mình hoàn toàn không giống ai khác cả; thứ hai, khi thị biết rằng, mọi đàn ông trên đời đều giống nhau như lột. * Giữ lòng chung thủy với người mình không yêu tức là phản bội lại chính mình. * Nếu nhà thơ chỉ có một đời vợ thì chỉ vì một trong hai lý do: hoặc anh là người "nói dối" siêu đẳng, hoặc vợ anh là kẻ "từ bi" siêu hạng. * Đàn ông dễ từ bỏ mối quan hệ kéo dài hai mươi năm hơn là mối quan hệ với cô gái hai mươi tuổi. * Nếu tán tỉnh phụ nữ lâu quá thì nàng sẽ nghĩ là anh chỉ biết nói suông thôi. * Người chồng ngốc nghếch thường mắng mỏ vợ, còn người thông minh thì tự mắng mình đã dại dột cưới người vợ như thế. * Cuộc hôn nhân thường chỉ bền vững khi chồng là người đàn ông đầu tiên của vợ, còn vợ là người đàn bà cuối cùng của chồng. * Khi trái tim cất tiếng hát vì yêu thì trí tuệ không nên hát theo mà phải làm nhạc trưởng. * Anh ta tán làm cho cô gái đổ xiêu vẹo đến mức cô ấy cảm thấy buồn nôn suốt cả 9 tháng. * Người đàn ông thông minh cố gắng không tạo ra cớ để phụ nữ làm mình làm mẩy, nhưng người phụ nữ thông minh thì chẳng cần có cớ vẫn làm mình làm mẩy được. * Lúc nào cũng nói thật thì chẳng khác gì lúc nào cũng làm tình - thoạt đầu thì thích thú, nhưng rồi mệt mỏi và cuối cùng là rất có hại cho sức khỏe. * Nếu người phụ nữ xi - nhan rẽ trái, điều này không có nghĩa là nàng sẽ rẽ phải, lắm khi nàng sẽ lại tiếp tục đi thẳng 10 quy định của bố vợ tương lai Thể thao & văn hoá 1- Nếu cậu phóng xe đến nhà tôi rồi bấm còi “pim pim” thì cậu sẽ phải đi chơi tối hôm đó một mình. Tốt hơn hết là xuống xe bấm chuông. 2- Không được phép chạm vào con gái tôi trước mặt bố nó. Liếc thì được nhưng trong trường hợp ánh mắt cậu chạy xuống phía dưới cổ nó thì cậu sẽ biết tay tôi. Nếu cậu không làm chủ được mắt và tay mình, tôi và nắm đấm của tôi sẽ giúp cậu làm việc đó. 3- Cậu mặc quần xệ xuống, đến độ người ta nghĩ nó sắp tụt ra khỏi người cậu đến nơi. Nếu cậu đồng ý, tôi sẽ ghìm nó vào người cậu bằng cách dập ghim sau đó dán tem vào đó nếu cậu định mạng con gái tôi ra đường. 4- Cậu đã nghe nói tới tình dục không an toàn? Nghĩa là nếu cậu định quan hệ với ai đó mà không có một thứ ba-ri-e chắn ở giữa thì cậu sẽ chết. Trong trường hợp con gái tôi, chính tôi sẽ là cái ba-ri-e đó. Nếu cậu định gì gì đó, tôi sẽ giết chết cậu. 5- Thứ duy nhất tôi muốn cậu nói là một lời hứa sẽ mang con gái tôi về nhà nguyên vẹn. Và thông tin duy nhất tôi nói với cậu về chủ đề này là “sớm”. 6- Nếu con tôi phật lòng về cậu, cậu sẽ chỉ được hẹn với một mình nó mà thôi. Nếu cậu làm nó khóc, tôi sẽ làm cho cậu phải khóc. 7- Đừng có thở dài hày tỏ ra suốt ruột mỗi khi phải đợi cả tiếng đồng hồ để con tôi xuất hiện. Nếu cậu muốn đến rạp chiếu phim đúng giờ thì nên đi một mình. Con tôi đang phải trang điểm, công việc tốn nhiều thời gian hơn cả việc vẽ bức Mona Lisa. Thay vì đứng đó nhìn đồng hồ, tại sao cậu không làm việc gì đó có ích, như lắp hộ tôi cái máy bơm nước chẳng hạn. 8-Những chỗ sau đây không thích hợp để mang con gái tôi đến: những nơi có giường, ghế sa lông hay bất kể thứ gì mềm hơn ghế gỗ, những nơi nằm ngoài tầm mắt của bố mẹ, công an và cả nữ tu sĩ, những chỗ nhảy nhót, cầm tay hôn hít, những chỗ có nhiệt độ ấm áp đến độ con tôi phải mặc quần soóc và áo may ô. Cấm không được ngồi xem bộ phim quá lãng mạn. Xem bóng đá thì được. Mà xem TV ở nhà cùng bố mẹ thì càng tốt. 9- Đừng bao giờ nói dối tôi. Trông tôi có thể già yếu, bụng phệ, mắt kém. Nhưng bất cứ điều gì xảy ra với con gái tôi , tôi đều biết hết. Tôi là chúa tàn nhẫn trong vũ trụ của cậu. Nếu tôi hỏi cậu vừa đi đâu, với ai thì cậu chỉ có một cơ hội để nói một sự thật mà thôi. Toàn bộ sự thật và không khác gì ngoài sự thật. Tôi vẫn còn khẩu súng trường, một cái xẻng và 100m2 vườn đằng sau nhà. Chớ coi thường. 10- Cuối cùng, nếu như một ngày đẹp trời nào đó, tôi mời cậu uống rượu thì điều đó không có nghĩa là các quy định của tôi đã được dỡ bỏ. Đơn giản, đó chỉ là vì tôi muốn con gái tôi vui vẻ một chút, hay cũng có thể ngày hôm đó tôi vừa trúng xổ số. Chớ vội mừng! Lời than vãn của phụ nữ Những người đàn ông tốt lại thường xấu xí, Còn những người đàn ông đẹp trai thì lại thường không tốt. Những người đàn ông vừa đẹp trai lại vừa tốt lại thường là kẻ đồng tính. Còn những người đàn ông vừa đẹp trai, lại vừa tốt, không phải là kẻ đồng tính thì thường đã cưới vợ mất rồi Những người đàn ông không đẹp trai lắm, nhưng là người tốt thì lại thường không có tiền Nhưng những người đàn ông không đẹp trai lắm, nhưng là người tốt và có tiền thì lại thường nghĩ rằng phụ nữ theo đuổi họ chỉ vì tiền bạc Những người đàn ông đẹp trai, không có tiền bạc chỉ theo đuổi phụ nữ chỉ là để "đào mỏ" Những người đàn ông đẹp trai, mà không tốt lắm, không phải là người đồng tính, thì lại không nghĩ rằng phụ nữ là người đẹp Những người đàn ông nghĩ rằng chúng ta đẹp, lại không là người đồng tính, cũng có thể hơi tốt và có tiền, lại thường là những kẻ nhát gan, sợ phụ nữ Những người đàn ông hơi đẹp trai, hơi tốt và có một số tiền nào đó và cảm ơn Chúa họ không đồng tính, thì thường rất nhút nhát và không bao giờ đi bước đầu tiên Nhưng những người đàn ông mạnh bạo đi bước đầu tiên, thì khi phụ nữ khởi động họ lại hết hứng... Ôi, thời nay chọn lựa đàn ông cho hợp sao mà phức tạp...
»»  read more

Lợi ích của Vodka

Một cảnh sát giao thông chặn chiếc xe chở 3 người và kiểm tra nồng độ cồn trong máu tài xế. Kết quả: Vượt mức cho phép. - Máy thử này hỏng rồi. Gã tài xế gào lên. Vợ tôi chả uống tí rượu nào. Thử kiểm tra cô ấy xem. Viên cảnh sát đồng ý, nhưng kết quả tương tự. - Thấy chưa? Rõ ràng nó đã hỏng! - Không, vợ anh chắc chắn cũng uống rượu. Viên cảnh sát đáp lại. - Vậy thì kiểm tra thằng con trai tôi đi. Chắc chắn là trẻ con không uống rượu. Cặp vợ chồng đánh thức thằng bé dậy để anh chàng cảnh sát kiểm tra. Một lần nữa cái máy lại chỉ ra nồng độ cồn trong máu đứa bé vượt mức cho phép. - Thấy chưa? Máy hỏng! Gã chồng đắc thắng. Viên cảnh sát rối rít xin lỗi cặp vợ chồng và để cho họ đi. Gã chồng sướng quá quay sang bà vợ: - Thế mà cứ toáng lên là đừng cho trẻ con uống Vodka. Đấy, cứ kêu là không có lợi gì đi! “Lấy vợ” hay “đi tù” cũng thế cả thôi! Tạp chí Đẹp Gửi ông! Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, còn ông sắp toi cả cuộc đời... Giờ này tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông (Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu). Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”. Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình... mong ông giữ mồm, giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật. Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng... Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2,3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ. Mụ thuê ô-sin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi. Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn... 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bi nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”, im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”. Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù, có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ cha chả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe... Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn. Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội! Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”. Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: tài liệu để đâu? Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ. Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng. Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi: Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con. Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí. Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận. Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ. Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm-phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên. Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay 1 chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo. Hôm nay, tôi có hẳn 1h tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng. Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu. Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ... Chào ông, Mr. Lịch Lãm
»»  read more

Thơ về người chồng+ vợ lý tưởng

Các cô gái lúc nào cũng mong muốn kiếm được ông chồng ưng ý như bài thơ dưới đây. Nhưng có lẽ một ông chồng như thế thì quá "tròn trịa". Tuyển chồng chất lượng,
Lương tháng không tiêu. Không được nói nhiều,
Không cho cãi vợ. Phải biết đi chợ, Nấu nướng, quét nhà.
Không được la cà, Rượu chè cờ bạc.
Không được lười nhác, Phải tắm hàng ngày,
Không được xỉn say, Không hay "tá lả", Không được quậy phá Không đánh vợ con.
Không béo, không lùn Không gầy, không ốm Thức khuya dậy sớm Nghe vợ chăm con.
Biết mua phấn son Làm quà cho vợ Mua đồ không hớ.
Cao ráo, thông minh Thấy con gái xinh
Không được xí xớn Không được tí tởn Gái gú, bia ôm.
Râu ria bờm xờm Phải cạo cho sạch. Nếu nhà có khách,
Được phép ra oai, Nhưng không có ai, Vợ là số một!
Người vợ lý tưởng 
Vita Zilinxkaite (Nga), Đỗ Thanh (dịch) Báo Phụ nữ Việt Nam Hỡi các bà vợ đáng thương! Các bà bị kết các tội phản bội, cáu kỉnh, đỏng đảnh, thiếu dịu dàng, không tế nhị... Trước mất các bà là người vợ lý tưởng, ước mơ của các ông chồng.
Trường hợp thứ nhất: Chồng và vợ cùng từ cơ quan về. Vợ: Anh đã về nhà rồi! Em đã mắc võng cho anh. Chắc, anh mệt lắm. Ngồi suốt 7 tiếng bên bàn cơ mà. Anh đừng bực là em sẽ không đưa võng cho anh. Em sẽ làm thứ bánh ngon mọi khi cho anh. Anh quên mua báo à? Em chạy đi mua cho anh ngay đây. Ăn xong, anh sẽ đến rạp chiếu phim. Em xuống bếp đây. Anh yên tâm. Em không làm phiền anh nữa đâu. Trường hợp thứ hai: Chồng về nhà, chẳng biết từ đâu. Vợ: Ôi anh yêu của em. anh đã về! Anh đừng thanh minh! Em sẽ không bảo là anh đã ở đấy. Đi đâu, ở đâu đó là việc riêng của anh. Để em gỡ sợi tóc dài trên áo anh nào. Trông anh mệt quá đấy. Có cần đun lại nồi thịt băm không, anh yêu? Có lẽ, trước lúc đi làm, anh nhấp một chút chứ? Em sẽ đuổi ruồi cho anh. Tại sao anh thắt cà vạt cũ? Cần mua cái mới. Em muốn anh ăn mặc lịch sự ở chỗ có đông phụ nữ. Anh nhắm mắt, ngủ đi! Trường hợp tứ ba: Chồng say xỉn về nhà. Vợ: Ôi, anh giỏi lắm! Đã tìm được đường về nhà. Kẻ nào làm bẩn lưng áo anh thế? Chắc là bọn côn đồ. Đưa em chùi cho nào. Anh ngồi xuống đây. Sao mặt anh tái? Anh muốn ăn dưa chuột hay sữa chua? Cho em hôn cái nào, anh yêu? Em biết anh lại uống. Lần sau, nếu muốn uống, anh cứ bảo em. Anh khỏi phải đi đâu. Em sẽ mua cho anh. Đầu anh sẽ không bị đau. Kìa, cửa hàng thực phẩm đã mở rồi. Em sẽ mua về cho anh 1 lít rượu. Em đi nhé?
»»  read more

Đàn ông 08-03

Là đàn ông tức là mê rửa chén Mơ lau nhà và háo hức lau xe Làm đàn ông là tựa cửa đợi vợ về Nhanh nhảu chạy ra đỡ làn, đỡ nón Đàn ông rất giống: - Cà phê: nếu là loại ngon sẽ làm bạn mất ngủ. - Bãi đậu xe: vì chỗ tốt thường đã có người giành mất rồi. - Phim truyền hình nhiều tập: thú vị đấy, nhưng chớ dại tin đó là sự thật. - Máy tính: vì làm việc nhanh nhưng thiếu bộ nhớ. - Và giống... socola: ngọt ngào nhưng dễ tích đường và làm bạn đau bụng Dịu dàng ngồi xuống bằng cánh tay năm ngón Hỏi nàng xem có uống nước cam không? Rồi bưng lên trên khay nhỏ màu hồng Nước giải khát, khăn lau tay, xí muội Rồi trong khi nàng chân co chân duỗi Vừa nhấp môi, vừa đọc báo thời trang Ta tung tăng vào bếp mở làn Lấy các thứ bày ra bàn chuẩn bị Nước tương này xếp vào ngăn gia vị Hành tím này xếp vào giỏ đồ khô Đậu hũ đây thì thả vào tô Còn rau sống bỏ vào thau rửa sạch Cá chép tươi còn đang phành phạch Đánh vẩy rồi ta lấy thớt ra Tay cắt vây, mồm lại hát ca Làm việc nhà, đó là hạnh phúc Bắc nồi lên tiện tay ta múc Nước từ trong máy lọc lưng lưng Bỏ cà chua, bỏ hành lá tưng bừng Ta sẽ nấu một nồi canh lịch sử Theo Tạp chí Sống mới Thơ về người chồng lý tưởng Vn Express Các cô gái lúc nào cũng mong muốn kiếm được ông chồng ưng ý như bài thơ dưới đây. Nhưng có lẽ một ông chồng như thế thì quá "tròn trịa". Tuyển chồng chất lượng, Lương tháng không tiêu. Không được nói nhiều, Không cho cãi vợ. Phải biết đi chợ, Nấu nướng, quét nhà. Không được la cà, Rượu chè cờ bạc. Không được lười nhác, Phải tắm hàng ngày, Không được xỉn say, Không hay "tá lả", Không được quậy phá Không đánh vợ con. Không béo, không lùn Không gầy, không ốm Thức khuya dậy sớm Nghe vợ chăm con. Biết mua phấn son Làm quà cho vợ Mua đồ không hớ. Cao ráo, thông minh Thấy con gái xinh Không được xí xớn Không được tí tởn Gái gú, bia ôm. Râu ria bờm xờm Phải cạo cho sạch. Nếu nhà có khách, Được phép ra oai, Nhưng không có ai, Vợ là số một!
»»  read more

14 điều khi vợ dăn dạy ta khi lấy chồng

1. Vợ dạy cho ta tính phục thiện. (sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai trái cả)
2. Vợ dạy cho ta tính kiện nhẫn, chờ đợi không biết mệt mỏi (trong mọi trường hợp khi vợ đi chợ, vào siêu thị một chút hay đi gội đầu)
3. Vợ cho ta sức khỏe (tuyệt đối không cho hút thuốc lá, uống rượu, uống bia, đi chơi khuya với mấy thằng bạn cô hồn)
4. Vợ dạy cho ta sự tế nhị (không chê bai dù cơm khét, canh mặn…)
5. Vợ dạy cho ta sự lễ phép (đi thưa, về trình) 6. Vợ dạy cho ta sự rộng lượng (kiếm được bao nhiêu tiền đầu tư hết vào Vợ)
7. Vợ là huấn luyện viên thể dục tại gia (giao việc cho ta làm vườn, cắt cỏ, đổ rác, giặt quần áo, lau dọn nhà cửa, mang vác)
8. Vợ dạy cho ta tính gọn gang, trật tự (chỉ được bày biện của riêng trong một góc tủ Vợ dành cho)
9. Vợ dạy cho ta sự công chính (ra đường cứ thẳng đường mà đi, không nhìn ngang, liếc dọc, nhất là chỗ có đông phụ nữ)
10. Vợ giúp ta trở thành người cha gương mẫu (thay tã, tắm rửa cho con, ru con ngủ, cho con bú, dạy con học…)
11. Vợ dạy cho ta biết giá trị của hai chữ tự do (mà ta nay không còn nữa)
12. Vợ dạy cho ta biết phấn đấu với nghịch cảnh (kìm nén nỗi niềm, muốn chết mà cứ đành phải sống)
13. Vợ dạy cho ta trở nên đứng đắn, sáng tạo (tìm và trả lời mọi câu hỏi đúng với điều vợ muốn nghe)
14. Vợ dạy cho ta biết phải luôn luôn ngờ vực, sẵn sàng bào chữa cho chính mình (trước những cái nhỏ nhất đều có thể nghi ngờ & với mọi lỗi trầm trọng đều chỉ là nhỏ nhặt khi có lý do xác đáng)
»»  read more

Thưa các đồng chí chưa bị lộ

Thưa các đồng chí, những người đã trót nhúng tay vào chàm như tôi! Kể từ khi tôi phải đứng trước vành móng ngựa, không ngày nào tôi không nghĩ đến các đồng chí. Tôi cứ ngẫm mãi tại sao mình lại phải dấn thân vào chốn lao tù như thế này mà các đồng chí lại không? Tái ao nhiều đồng chí "ăn" đậm hơn tôi rất nhiều lần, không những không dính đòn mà còn có cơ hội ăn đậm hơn nữa? Tại sao cùng là những kẻ ngày ngày đua nhau cấu véo tài sản của dân chúng mà lại có cảnh "người ngoài cười nụ, người trong khóc thầm"? Đau lắm! Tôi năm nay tuổi chưa đến 60, tức là không được từng trải qua cuộc kháng chiến 9 năm nhưng cũng đã từng lăn lộn trong công cuộc "Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước". Trên tay tôi đã từng có những đồng đội trước khi trút hơi thở cuối cùng, miệng vẫn mỉm cười mãn nguyện vì mình đã hiến dâng cho một tương lai sạch sẽ, thơm tho. Lúc đấy, tôi đã khóc, không những khóc mà còn gào thét, thề với lòng mình rằng sẽ xé tan trời đất để thực hiện cho bằng được những lời trăng trối ấy. Nhưng rồi trời đất đổi thay. Từ chỗ phải vào bản làng đổi từng chiếc gương con cho các cô gái người dân tộc để lấy rổ bắp, con gà... thì bây giờ quanh tôi là cả một kho tiền, mà cửa giả chỉ là tranh tre nứa lá. Nói cho hình tượng thế thôi chứ kho tiền ở đây là tiền dự án của Nhà nước, được bảo vệ bằng các cửa giả là hệ thống quản lý của Nhà nước. Thông thường thì việc quản lý tiền công bao giờ cũng khó hơn tiền tư bởi lòng tham luôn luôn thường trực trong đâu đó ở mỗi con người. Thế là tôi dính, các đồng chí cũng dính. Cũng như các cô gái bán thân, khó khăn nhất là lần "đi khách", sau nữa thì còn gì để mà mất. Tôi cứ trượt theo mãi, quên cả lời thề với đồng đội năm xưa. Nhưng cái đau của tôi là ở chỗ cùng là những kẻ quên lời thề, tại sao các đồng chí lại nhìn tôi như cái nhìn của những kẻ ngoài cuộc? Có phải tôi tham lam hơn các đồng chí không?... Tất cả những câu hỏi đó lúc nào cũng quay cuồng trong đầu tôi để tìm lời lý giải. Để làm gì ư? Để trả thù, để tố cáo, các đồng chí biết không? Để các đồng chí phải vào đây cùng với tôi. Để lấy lại sự công bằng... Nhưng than ôi! Đấy chỉ là những ước mơ vô vọng. Tôi biết rằng các đồng chí phải giỏi giang hơn tôi, phải khôn ngoan hơn tôi, phải từng trải hơn tôi thì mới được như thế. Tôi đã nhận ra sai lầm của tôi rồi, các đồng chí ạ. Tôi sẽ phấn đấu ra tù sớm. Điều này không khó bởi trong bộ máy quản giáo này cũng có nhiều đồng chí chưa bị lộ, tôi lại có tiền để lo lót, để bơm vá. Sẽ có nhiều lý do tạo dựng để tôi được ra sớm. Lúc đó, tôi sẽ liên kết với các đồng chí để tiếp tục tìm kiếm vinh quang trong sự giàu có. Ở đất nước này, chúng ta còn có thể kiếm được rất nhiều tiền từ đống tài sản công hữu khổng lồ trong khi hệ thống quản lý lại là "tranh tre nứa lá". Chúng ta sẽ chia sẻ kinh nghiệm cho nhau. Các đồng chí dạy tôi cách không phải bước chân vào nhà tù, còn tôi sẽ dạy các đồng chí nếu chẳng may phải vào tù thì thoát nhanh bằng cách nào... Ôi, tuyệt vời quá! Không ngờ rằng cuối đường hầm lại mở ra một ánh hào quang chói lòa. Bởi tại sao? Bởi vì chúng ta luôn luôn là "đồng chí" của nhau.
»»  read more

Nói Xấu Vợ

Một hôm, hội “những người không sợ vợ” họp thường niên trên đống cỏ sau nhà kho cũ rất ít người qua lại. Chủ đề lần này là “Vợ, những nữ phù thủy cần bị ngự trị”. Chúng ta hãy xem họ nói xấu vợ như thế nào: - Đi đâu tôi cũng muốn mang vợ theo. Chỉ có điều cô ấy phải tự tìm đường về. Hôm sau tôi mới về hoặc là cô ấy gọi taxi cho tôi về. Còn cô ấy đi bộ để tiết kiệm tiền và tranh thủ... tập thể dục. - Tôi hỏi vợ định đi đâu nhân kỷ niệm ngày cưới. Vợ tôi nói muốn ghé thăm chỗ nào cô ấy cực kỳ ít lui tới. Và tôi đã nghĩ ra đó là "Nhà bếp!". Rồi cô ấy buột miệng nói với tôi rằng: “Khi nào đến ngày cưới của anh thì nhắc em nhé!” - Tôi thường nắm thật chặt tay vợ khi đi dạo. Vì hễ bỏ tay ra là cô ấy ghé vào cửa hàng mua sắm ngay. - Vợ tôi đang ăn kiêng. Thực đơn chỉ gồm có dừa và chuối. Tôi nghĩ ra một mẹo, mua về trồng những loại cây ấy trong vườn nhà để cô ấy tập leo trèo tự hái lấy hoa quả mà ăn. Nhưng cô ấy chưa giảm cân được tẹo nào cả vì vợ tôi đã “hạ” những cái cây ấy bằng phương pháp “trèo sai kỹ thuật”. Cuối cùng nghe lời bác sỹ cô ấy phải chuyển sang giảm cân bằng phương pháp cưỡi ngựa. Kết quả là trong vòng 2 tuần... con ngựa đã sụt đi 12 cân. - Mỗi ngày cô ấy thường đưa cho tôi 15 ngàn để tiêu pha. Cứ cách tính như vậy, một tháng tôi sẽ có 15 ngàn x với 26 ngày (trừ đi 4 chủ nhật không phải đi làm) vị chi là 390 ngàn, nhưng ngày nào tôi không tiêu hết 15 ngàn thì số tiền còn thừa phải được “sung công”. - Buổi tối, vợ tôi thường đuổi theo xe chở rác, gọi to: "Tôi đổ rác bây giờ có muộn quá không?". Người đẩy xe đáp: "Không! Nhảy vào đi!". - Có lần vợ tôi đi tắm bùn và trông thật tuyệt vời trong 2 ngày. Thế nhưng, sau đó, bùn rơi đi mất! - Trong nhà tôi có rất nhiều đồ điện như là: máy sinh tố chạy điện, bếp điện, lò nướng điện... Cô ấy than phiền: “Nhiều đồ điện quá, chẳng có chỗ nào mà ngồi cả”. Chẳng lẽ tôi phải mua cho cô ấy một chiếc... ghế điện nữa hay sao? Sự tích thị trường chứng khoán Nguyễn Anh Tuấn Dựa theo ý trên Jumbo Jokes Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, ven rừng có rất nhiều khỉ ra kiếm ăn. Cho đến một ngày kia, xuất hiện một anh thanh niên tới hỏi mua khỉ với giá 10 đồng một con. Dân làng bèn hò nhau đi bắt khỉ về bán. Sau khi họ bắt được vài ngàn con khỉ và bán cho anh thanh niên nọ thì số khỉ vãn dần. Dân làng định nghỉ ngơi thì anh thanh niên lại nói sẽ tăng giá mua khỉ lên 20 đồng một con. Vậy là mọi người lại hăng hái đi tìm bắt khỉ. Đến khi số khỉ cạn kiệt, dân làng bèn về nhà nghỉ ngơi. Nhưng anh thanh niên lại nâng giá lên 25 đồng một con. Lần này chỉ có vài người bắt được khỉ để bán. Khỉ hiếm đến nỗi tìm cả ngày trong rừng và cả ở quanh làng cũng chẳng thấy con nào, thì làm sao có thể bắt được chúng. anh thanh niên nâng giá lên 50 đồng một con mà mãi chẳng mua được con nào. Mặc dù, rất thất vọng nhưng anh vẫn nói với mọi người rằng: "Bây giờ tôi có việc phải lên tỉnh, mấy ngày nữa mới về. Người giúp việc của tôi sẽ ở lại thay tôi mua khỉ. Nếu ai bắt được khỉ thì bán cho nó nhé!" Anh thanh niên đi được mấy ngày mà dân làng vẫn không ai bắt được khỉ để bán. Người giúp việc của anh thanh niên chỉ cho dân làng thấy những cái lồng đầy khỉ và nói: "Tôi chán công việc này lắm rồi, mặc kệ ông chủ với lũ khỉ của ông ta. Tôi sẽ bán cho mọi người 35 đồng một con, khi nào chủ tôi quay lại các vị hãy bán cho ông ta 50 đồng". Dân làng mừng rỡ liền dốc hết tiền bạc trong nhà ra, tranh nhau mua khỉ. Những người chậm chân thì kêu gào khóc lóc, người mua được nhiều thì sung sướng hả hê. Họ hồi hộp chờ đợi anh thanh niên quay lại. Nhưng đợi mãi mà chẳng thấy anh thanh niên và người giúp việc đâu. Chỉ thấy quanh làng toàn khỉ là khỉ. Dân làng ai cũng tức giận đỏ hết cả mặt nhưng không biết bán lũ khỉ cho ai. Sau này, người ta gọi khỉ dưới cái tên cổ phiếu. Những người hiểu biết gọi câu chuyện đó là sự tích về sự ra đời của thị trường chứng khoán. Và việc giận đến đỏ mặt là lý do tại sao bảng giá khi thị trường đi xuống thường hiện màu đỏ. Lợi ích của Vodka Sưu tầm Một cảnh sát giao thông chặn chiếc xe chở 3 người và kiểm tra nồng độ cồn trong máu tài xế. Kết quả: Vượt mức cho phép. - Máy thử này hỏng rồi. Gã tài xế gào lên. Vợ tôi chả uống tí rượu nào. Thử kiểm tra cô ấy xem. Viên cảnh sát đồng ý, nhưng kết quả tương tự. - Thấy chưa? Rõ ràng nó đã hỏng! - Không, vợ anh chắc chắn cũng uống rượu. Viên cảnh sát đáp lại. - Vậy thì kiểm tra thằng con trai tôi đi. Chắc chắn là trẻ con không uống rượu. Cặp vợ chồng đánh thức thằng bé dậy để anh chàng cảnh sát kiểm tra. Một lần nữa cái máy lại chỉ ra nồng độ cồn trong máu đứa bé vượt mức cho phép. - Thấy chưa? Máy hỏng! Gã chồng đắc thắng. Viên cảnh sát rối rít xin lỗi cặp vợ chồng và để cho họ đi. Gã chồng sướng quá quay sang bà vợ: - Thế mà cứ toáng lên là đừng cho trẻ con uống Vodka. Đấy, cứ kêu là không có lợi gì đi!
»»  read more

Sưu tầm về phụ nữ

Với phụ nữ thế nào là đủ? Tại “Cửa hàng bán chồng” 6 tầng, nơi đây chị em phụ nữ có thể chọn mua cho mình một người đàn ông theo các tiêu chuẩn khác nhau, ngay lối ra vào cửa hàng có treo một bảng nội quy với nội dung sau đây: • Bạn chỉ có thể vào cửa hàng MỘT LẦN DUY NHẤT. • Càng lên cao thì hàng càng chất lượng. • Chỉ được phép chọn từ tầng dưới lên không cho phép leo trở xuống để chọn lại. Một chị nọ sau khi dừng chân trước tấm biển lối vào cửa hàng liền quyết định vào trong để thử vận may. Sau khi đọc dòng chữ: “Những người đàn ông có công ăn việc làm” trên tấm biển treo trên lối vào tầng 1, chị nọ liền đi thẳng lên tầng 2. Tấm biển trên lối vào tầng 2 ghi: “Những người đàn ông có công ăn việc làm và yêu trẻ con". Chị đi tiếp lên tầng 3. Tấm biển trên lối vào tầng 3 ghi: “Có công ăn việc làm, yêu trẻ con và đẹp trai". - Được đấy! – Chị nọ thốt lên, nhưng chân vẫn bước lên cầu thang. Trên lối vào tầng 4 tấm biển đề: “Có công ăn việc làm, yêu trẻ, đẹp trai vô cùng và biết giúp đỡ việc nhà.” - Tuyệt vời! - Miệng nói vậy, chân chỉ vẫn bước lên tầng 5. Trên lối vào tầng 5 là tấm biển: "Có công ăn việc làm, yêu trẻ, rất đẹp trai, biết giúp đỡ việc nhà và hết sức lãng mạn." Chị nọ đã muốn dừng chân trên tầng 5 để chọn cho mình một người chồng lắm rồi, nhưng cuối cùng, chị vẫn vượt qua được chính mình để bước chân lên tầng 6. Trên lối vào tầng 6, chị nhìn thấy tấm biển: Hàng này không có mẫu đàn ông nào hết! Bạn là người khách thứ 1.108.159 đã lên tới đây và điều này chỉ chứng minh một điều rằng không tài nào làm vừa lòng phụ nữ. Cảm ơn bạn đã tới thăm cửa hàng chúng tôi! ________________________________________ Triết lý vui về phụ nữ • Phụ nữ giống như người dự báo thời tiết: Chỉ nhận là mình đoán thiếu chính xác chứ không sai. • Phụ nữ giống như cuốn tiểu thuyết: có mở đầu chứ không có kết thúc. • Phụ nữ giống như bức tranh trừu tượng mà mãi 300 năm về sau cũng chẳng có ai hiểu được. • Phụ nữ là một bản nhạc dài không có các nốt trầm. • Phụ nữ do Chúa sáng tạo ra nhưng chính người cũng không hiểu được chủ đề của tác phẩm của mình. • Một người phụ nữ toàn diện : sáng diện, trưa diện, chiều diện, tối diện. • Đằng sau sự thành công của một người đàn ông luôn có hình bóng của một người đàn bà, và đằng sau sự thất bại của một người đàn ông là một người đàn bà thật sự. • Phụ nữ luôn lo lắng về tương lai cho đến khi có chồng. Đàn ông không bao giờ lo lắng về tương lai cho đến khi có vợ. • Phụ nữ giống như chiếc tháp có rất nhiều lối vào, nhưng không tìm được lối ra • Người đàn ông thành công là người có thể kiếm được nhiều hơn số tiền vợ anh ta chi tiêu. • Người phụ nữ thành công là người tìm được một người đàn ông như vậy. • Để có được hạnh phúc với một người đàn ông, bạn cần phải hiểu anh ta nhiều và yêu ít thôi. • Để có được hạnh phúc với môt người phụ nữ, bạn cần phải yêu nhiều và đừng cố hiểu cô ta. • Phụ nữ cưới chồng với hi vọng anh ta sẽ thay đổi, xong anh ta không thay đổi. Đàn ông cưới vợ với hi vọng cô ta sẽ không thay đổi, xong cô ta lại thay đổi. • Trong một cuộc tranh cãi, phụ nữ là người nói từ cuối cùng. Bất cứ điều gì người đàn ông nói sau đó sẽ là sự mở đầu của một cuộc tranh cãi mới. ________________________________________ Trí thông minh của phụ nữ Một phụ nữ đang lái xe trên đương thì bị một viên cảnh sát chặn lại. Anh ta yêu cầu cô gái xuất trình bằng lái xe vì cô đã chạy xe quá tốc độ. Cô gái đáp: - Thưa ông cảnh sát, tôi không có bằng lái. Người ta đã tịch thu nó trong lần thứ tư tôi bị bắt quả tang lái xe trong tình trạng say rượu. Viên cảnh sát nghiêm mặt: - Việc này nghiêm trọng đây, hãy cho tôi xem đăng ký xe! Cô gái trả lời: - Tôi không có giấy lái xe vì đây không phải là xe của tôi. Tôi chôm nó từ ga-ra của ông chủ sau khi giết chết ông ấy. Xác ông ta vẫn trong cốp xe đây này! Viên cảnh sát choáng váng lùi lại, đặt tay lên báng súng và dùng bộ đàm gọi tiếp viện. Khi lực lượng hỗ trợ có mặt, cảnh sát trưởng tiến đến gần cô gái, súng lăm lăm trong tay, yêu cầu cô rời xe. Cô gái vui vẻ tuân lệnh. Cảnh sát trưởng hỏi: - Thưa cô, viên sĩ quan này nói rằng cô thông báo có xác chết trong cốp xe. Xin vui lòng mở nó ra. Cô gái mở cốp xe, giả bộ ngạc nhiên khi thấy nó trống rỗng. Cảnh sát trưởng cũng ngạc nhiên không kém, hỏi tiếp. - Đề nghị xuất trình bằng lái xe và giấy đăng ký xe! Cô gái mở ví và đưa cả hai loại giấy cho ông ta. Cảnh sát trưởng xuống giọng: - Mong cô thứ lỗi, tôi không biết nói gì bây giờ. Viên sĩ quan ở đằng kia nói với tôi rằng cô không có bằng lái, không có giấy đăng ký xe và trong cốp xe chứa một xác chết. Cô gái mỉm cười, nhún vai: - Chắc anh ta cũng bảo với ông rằng tôi lái xe quá tốc độ, phải không?
»»  read more

Chở vợ đi shopping

Đọc tập bút ký "Nghiêng tai dưới gió" của nhà thơ Lê Giang, mới biết giai điệu điệp khúc “A, ai gọi đời ta!” trong bài hát Hãy yên lòng mẹ ơi được nhạc sĩ Lư Nhất Vũ tìm ra ngay trước... cổng chợ. Lê Giang mô tả cảnh chồng mình đang khoái trá sáng tác: “Cho tới một hôm, trong nhà lồng chợ bước ra, đụng mấy bà bán trái cây đang bụm miệng cười khọt khẹt, mấy bả hỏi tôi ổng làm gì vậy bà? Tôi dòm qua đường thấy ổng ngửa mặt lên trời, miệng chu chu hút gió”. Hình ảnh ấy thật ngộ nghĩnh. Ủa, nhưng chẳng lẽ nhạc sĩ họ Lư hết chỗ ngồi viết nhạc rồi sao mà lò dò ra cổng chợ đứng... “hút gió”? 1. Trong một trăm ông chồng chở vợ đi chợ thiết tưởng hết chín mươi chín ông chọn cách thả vợ xuống trước cổng, kiếm cái quán nước - không có quán nước thì kiếm tảng đá, bờ tường hay gốc cây - ngồi đợi chứ hổng có ông nào có gan theo vợ loanh quanh trong chợ. Trong quãng thời gian dằng dặc đó, những ông chồng giàu kinh nghiệm thường cẩn thận thủ sẵn theo người tờ báo hay quyển sách, những ông chồng hời hợt, “non nớt” thì đành giết thì giờ bằng cách đếm số người qua lại trước mặt hoặc ngắm phin cà phê đang tí tách kia để đếm thử một ly cà phê trung bình chứa... tổng cộng bao nhiêu giọt (!). Hiển nhiên, trong trường hợp này lợi thế thuộc về các ông chồng nghệ sĩ. Nhạc sĩ chờ vợ thì tha hồ “miệng chu chu hút gió”, hy vọng sẽ tìm ra ca khúc hay, giai điệu đẹp. Thi sĩ chờ vợ, có cơ may nảy ra lắm câu thơ tuyệt tác trong đầu. Văn sĩ thì tranh thủ thời gian vẽ ra cốt truyện, hình dung ra nhân vật hoặc tưởng tượng ra tình tiết. Vợ đi chợ càng lâu, tình tiết càng phong phú, dồi dào, phần “thu hoạch” có khi còn nhiều hơn lúc thả hồn nơi yên tĩnh. Mới biết, cái chợ (hay cái cổng chợ) cũng có thể kiêm luôn chức năng của “trại sáng tác”! 2. Ủa, mà tại sao mấy ông chồng ngán vô chợ lắm vậy? Mấy ổng sợ dơ tay dơ chân, dơ quần dơ áo chăng? Hay sợ phải chen chúc với đủ hạng người, sợ ngửi mùi cá mùi tôm tanh tưởi, sợ nghe tiếng bấc tiếng chì nhức óc? Chắc là không phải. Từ khi thành phố mọc ra vô số siêu thị mát mẻ, sáng bóng, các ông cũng có thích thú cái chuyện lẽo đẽo theo vợ la cà bên các quầy hàng đâu. Chở vợ đi shopping, tiễn vợ bước qua tấm cửa kính sang trọng của siêu thị kia, ngay lập tức các ông lại làm cái chuyện mà các ông từng làm với chợ: kiếm một quán nước ngồi đốt thời gian. Hóa ra đây là chuyện khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ chứ không phải giữa chợ và siêu thị. Mua sắm là sở thích của các bà, các cô. Đàn ông cũng mua sắm, nhưng thường chỉ mua cái mình cần. Phụ nữ đã đành cũng cần cái mình mua, nhưng cũng cần cả... cái sự mua sắm. Với đàn ông, mua sắm thuần túy là hành vi, là phương tiện để sở hữu cái mình muốn có. Với phụ nữ, hành vi mua sắm bản thân nó đã là mục đích, trước khi được xem như một phương tiện. Giống như đi câu cá, một người câu là để chăm chăm chờ cá cắn câu, một người không coi chuyện câu được cá là quan trọng, mục đích chính là thưởng thức cái thú thảnh thơi buông cần dưới bóng cây râm mát, giống như Nguyễn Khuyến ngày xưa nhấm nháp cảnh nhàn. Do vậy, mua sắm với phụ nữ không đơn giản chỉ là sự trao đổi tiền-hàng nhằm thúc đẩy nền thương mãi của nhân loại như định nghĩa của các nhà kinh tế học, mà đã nâng lên thành một thói quen, một thú vui, một lẽ sống ở đời. 3. Từ đó suy ra: đàn ông biết mình cần mua gì mới vô siêu thị, còn phụ nữ vô siêu thị nhẩn nha cả buổi rồi mới biết những gì mình cần mua. Cho nên cái sự rề rà, nấn ná của người phụ nữ bên các quầy hàng, các tủ kính; cái cách thử hết cái áo này đến cái áo khác (chọn được kích cỡ thì không thích kiểu dáng, chấp nhận kiểu dáng lại không chuộng màu sắc, cứ thế mà ướm tới ướm lui, cầm lên đặt xuống) là cái cách mà người đàn ông không hiểu nổi, người đàn ông thấy chóng mặt, thấy đầu váng mắt hoa, thấy việc ngồi hàng giờ đồng hồ trong quán cà phê bên kia đường để chờ dài cổ dù sao cũng đáng gọi là cuộc sống thần tiên nếu đem so với “cực hình” lếch thếch theo chân các bà. Từ đó suy ra thêm một “chân lý” nữa: Những người vợ thông minh nếu muốn trừng phạt đức ông chồng về tội trăng hoa chẳng hạn, chẳng cần gây gổ hay cấu xé làm gì cho hao hơi tốn sức, cứ thỏ thẻ nhờ ông chồng xách giỏ theo mình vô chợ hay vô siêu thị là đủ để hắn nhớ đời. Đòn trừng phạt này nhẹ nhàng, văn minh-lịch sự-tế nhị, mà sức tàn phá âm thầm của nó chẳng có phép động khẩu hay phép động thủ nào sánh bằng. Áp dụng “độc chiêu” này tức là khai thác sự khác nhau giữa các ông và các bà trước chợ và siêu thị. Hay nói cách khác, chính là khai thác sự giống nhau giữa chợ và siêu thị trước các bà và các ông. Bởi, chợ hay siêu thị gì cũng vậy, hạnh phúc lớn nhất của các ông là được các bà cho “ngồi chơi xơi nước” trước cổng, dù có sốt ruột đến mấy cũng sẵn sàng tươi cười, đợi lâu quá thì đem thơ Hồ Dzếnh ra ngâm ngợi để tưởng tượng mình đang sống trong những giờ hoa mộng: Ngó trên tay thuốc lá cháy lụi dần Anh sẽ nói: gớm sao mà nhớ thế!
»»  read more

Xã luận về phụ nữ

Vừa đọc xong “Dầu mỏ, tiền bạc và quyền lực” thì có người nhờ viết về phụ nữ cho 20-10. Uhm, không thể bàn về dầu mỏ hay quyền lực được, toàn thứ vĩ mô mà đàn ông thích, thế phụ nữ thích gì nhỉ ? Chắc là tình yêu, khen ngợi và mua sắm. Cứ cho là thế. Đầu tiên là đàn ông. Một lần đi café, có người bạn nữ trầm ngâm phán “Bây giờ tìm đàn ông đích thực để yêu khó lắm” “Oh đàn ông đích thực là cái gì” “Là một người đẹp trai, đầy nam tính, học thức uyên thâm, phong độ đầy mình, biết che chở biết yêu thương, biết cưng chiều,…”. Khiếp, đòi lắm thế, thời nào cái loại này chả hiếm. Khổ, mà đã là phụ nữ thì có bao giờ trái tim và khối óc đoàn kết với nhau đâu. Đề xuất thì bao nhiêu tiêu chuẩn thế nhưng khi bị sét đánh thì chàng lùn lại bảo là trông tự tin chắc chắn, chàng gầy thì thành nho nhã thanh mảnh, chàng cau có biến ra người nghiêm nghị, còn chàng xấu trai thì dồn lại ở vẻ đẹp bên trong. Nghĩ là thế nhưng tôi cứ chép miệng (như phong cách của đàn ông đích thực) “Ừ khó thật”. Đúng là không chiều nổi cái sở thích đầu tiên này. Tiếp đến khen ngợi. Theo các chuyên gia thì thính giác của phụ nữ tác động đến tâm lí rất nhiều (vì vậy đàn ông đích thực nên biết chơi đàn hay là tạo ra âm thanh một cách hay ho bằng bất kì hình thức nào). Bây giờ cứ thử ra đường gặp một nàng mà trình bày hiện thực khách quan kiểu “Trông già thế”, “Tóc mới nhìn đần đần” chắc chắn bạn sẽ bị lườm cháy mặt hoặc tệ hơn là xơi một tát (đừng nghĩ là đùa); còn tươi cười mà nói những câu đầy chất thơ như “Càng ngày càng xinh” hay “Sắp thi hoa hậu à” thì đảm bảo nàng sẽ rất muốn hôn bạn. Tất nhiên khen cũng phải đúng cách, khen phụ nữ không giống như khen sếp, càng không giống như nựng trẻ con. Đầu tiên nhớ phải khen xinh, sau đó khen tài, tiếp đến là các loại phụ tùng được xếp thứ tự theo kiểu như tóc, quần áo, túi xách, chó mèo, chồng con... Khen phụ nữ, đúng là một bộ môn nghệ thuật đầy lằng nhằng. Cuối cùng là mua sắm. Nếu bạn là đấng trượng phu thì mua sắm đúng là ác mộng (trừ mua chức hay bom nguyên tử ra) nhưng với phụ nữ thì đúng là hổ về rừng. Tính đến nay chưa thấy các nhà kinh tế học thiên tài nào giải thích được cặn kẽ vì sao phụ nữ đóng góp một phần thu nhập sống còn cho cửa hiệu, hàng ăn, siêu thị,…. Vì vậy cứ tặc lưỡi cho là thiên tính của phụ nữ là mua sắm (thảo nào cuốn “Lời tự thú của một tín đồ shopping” bán chạy thế, còn chạy hơn cả “Lời tự thú của một sát thủ kinh tế”). Mà bạn xem có bao giờ phụ nữ đi cùng đấng mày râu vào nhà hàng hay hiệu áo, trang nam nhi nào dám thốt ra các mĩ từ kiểu “Tốn thế”, “Đắt khiếp” thì chắc chắn các lực lượng tiến bộ trong xã hội sẽ nhìn anh ta như nhìn Kingkong hoặc The Joker. Vì thế các nàng cứ thoải mái làm cái hoá đơn đỏ dài như một con rắn. Thử hỏi làm sao lại có phụ nữ nào không thích mua sắm cơ chứ ? Đọc đến đây chắc các bạn (nam) sẽ hét lên “Bất cập, thật là bất cập” và băn khoăn tự hỏi sao chưa có học thuyết nào phê phán ba cái sở thích trường tồn kia của phái nữ. Vậy thử dùng phép phản chứng để phê phán xem nào (nhớ là cách này chỉ dùng trên giấy, không áp dụng với đối tượng phụ nữ) Chờ đợi người đàn ông đích thực Đầu tiên bạn hãy nói với nàng là “Tỉnh lại đi em ơi, làm gì có đàn ông đích thực ngoài 007 trong phim hay Harry Porter trong truyện ra”. Nhưng nếu đã yêu bạn rồi chắc nàng sẽ kiên quyết khẳng định “Với em, anh là người đàn ông đích thực”. Đấy nhé, sướng chưa, dù bạn lùn, béo, ngố, thiếu phong độ,… ít ra vẫn có một người coi bạn là đàn ông đích thực (mà chắc người thứ hai là mẹ bạn). Chính vì cái sự sướng này, đừng phản đối gì sở thích đầu tiên của phụ nữ. Tiếp nào, giả sử bạn biết đánh đàn guitar (biết thêm bắn súng như trong phim cao bồi Nam Mĩ thì càng tốt) hoặc bạn nói chuyện hay như Obama chẳng hạn, chị em sẽ nô nức yêu mến, thán phục bạn. Dễ thế còn gì, đòi hỏi gì nữa. Còn nếu bạn không được như trên, bạn hãy về nhà tập học thuộc / dịch 100 bài thơ tình bất hủ, rồi tuỳ hoàn cảnh mà “nhả ngọc phun châu” , chắc người đẹp cũng có vài lời khen ngợi bạn, có khi bạn trở thành nhà thơ lớn lúc nào mà không biết ấy chứ. Đúng là một cái lợi ích to lớn cho nền văn minh nhân loại. Chậc, vậy còn vấn đề mua sắm. Bạn xem, nếu tất cả nhân loại lẫn chó mèo đều có tình yêu mua sắm như phụ nữ thì chắc chắn các gói kích cầu tha hồ mà phát huy tác dụng. Mà động lực gì giúp bạn lao đến công ty (hoặc mình ngồi hì hục viết bài báo này) để tạo thêm của cải cho xã hội . Một phần vì nhân dân, một phần vì bạn, một phần vì những lần đi chơi hay đi siêu thị cùng nàng, bạn có thể hùng hổ rút ví tiền ra thanh toán các loại giấy xanh đỏ, để người bán hàng và quần chúng khen bạn “Đàn ông thế”, “Galăng thế”. Quả là một nguyên nhân dẫn đến sự thịnh vượng cho loài người chúng ta. Sau một hồi lập luận nhì nhằng, chắc chắn bạn đã thấy sở thích của phụ nữ làm cho lịch sử tiến bộ có kém gì dầu mỏ đâu chứ. Thế nên từ bây giờ đừng hỏi “Sao phụ nữ thích cái này, thích cái kia” nhé. Họ đang làm cuộc sống của bạn tuyệt diệu hơn đấy.
»»  read more

Những vần thơ vui 8-3

Ngày 8-3, các đấng mày râu ngoài việc săn lùng quà tặng chị em, còn sáng tác những vần thơ hài hước. Vào công cụ tìm kiếm, gõ cụm từ "thơ vui ngày 8.3" sẽ có thật nhiều kết quả với đủ màu sắc.

Phân bua:

Hôm nay mồng tám tháng ba.
Giá hoa thì đắt, giá quà thì cao
Tiền lương tiêu hết hồi nào
Thù lao, tiền thưởng chẳng trao lễ này...
Ai đem quà cáp kềnh càng
Riêng tôi dâng tặng cho nàng thơ thôi
Hoa hồng mấy bữa héo rồi
Còn thơ thơ tuyệt vời là thơ


Tâng bốc

Kính vợ đắc thọ
Sợ vợ sống lâu
Nể vợ bớt ưu sầu
Để vợ lên đầu là trường sinh bất tử


Vợ là cô Tấm thảo hiền
Cho ta thỏa thích mọi miền rong chơi
Vợ là con Phật, cháu Trời
Rẽ mây tụt xuống làm người trần gian
Thiêng liêng lắm, xin miễn bàn
Định nghĩa không đúng chết oan có ngày
Mấy lời định nghĩa chưa hay
Mong em xá tội, đừng bay về trời
Vợ ơi! Vợ ơi! Vợ ơi!
Dẫu cho răng rụng - suốt đời anh yêu!

Tự trào
Là đàn ông tức là mê rửa chén
Mơ lau nhà và háo hức lau xe
Làm đàn ông là tựa cửa đợi vợ về
Nhanh nhảu chạy ra đỡ làn, đỡ nón
Dịu dàng bằng cánh tay năm ngón
Hỏi nàng xem có uống nước không?
Rồi bưng lên trên khay nhỏ màu hồng
Nước giải khát, khăn lau tay, xí muội...

Khổ sở
Hôm nay mồng tám tháng ba
Đàn ông xách gói chạy ra chạy vào
Mua hoa mua quà ào ào
Tiền đâu trong túi cứ nhào nhào ra
Hôm sau mồng chín tháng ba
Lục lọi trong túi tiền đâu mất rồi
Mì tôm cả tháng đến hồi
Cố nhai cố nuốt xong rồi tháng ba

Đùa tí
Hôm nay mồng tám tháng ba
Chị em phấn khởi đi ra đi vào
Đàn ông kính cẩn cúi chào
Chị em phấn khởi đi vào đi ra...
Hôm sau mồng chín tháng ba
Chị em tưởng bở đi ra đi vào
Đàn ông hổng có cúi chào
Chị em tiu nghỉu hết vào lại ra...

Chúc chị em tận hưởng ngày 8-3 thật vui vẻ trong sự quan tâm săn sóc nhiệt tình của các đấng mày râu!
»»  read more

Đàn ông, phụ nữ và bóng đá



Vì sao đàn ông thích bóng đá?

Gần như tất cả đàn ông hoặc những anh chỉ có một nửa đàn ông đều thích bóng đá đến điên cuồng. Không phân biệt già trẻ, không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt tây - ta và không phân biệt trình độ văn hóa, trọng lượng cơ thể, tình trạng vệ sinh, hoàn cảnh xuất thân... đàn ông khắp thế giới này đều mong mỏi đến ngày hội bóng đá để gào thét, khóc lóc, cười nói hoặc vừa cười vừa nói vừa khóc lóc.

Sau nhiều năm nghiên cứu, nhiều nhà khoa học đã tập hợp các nguyên nhân lý giải điều đó:

1. Đàn ông thích bóng đá vì... đàn bà không thích bóng đá. Được chứng tỏ mình khác hẳn... tụi bên kia luôn luôn là niềm khao khát thầm kín của đàn ông.

2. Đàn ông thích bóng đá vì hầu như ai cũng đã từng đá bóng. Tuy phần lớn họ chả có năng khiếu gì, các trận đấu ấy chỉ còn dấu vết lờ mờ theo thời gian, nhưng đàn ông nào cũng tự hào là đáng ra họ đã thành một ngôi sao lớn.

3. Đàn ông thích bóng đá do hôm nay rất nhiều cầu thủ bóng đá cực giàu mà không phải... cắp sách đến trường. Bản chất đàn ông đều chán học, và bóng đá là cơ hội hùng hồn cho thấy chả học cũng... tốt như thường.

4. Đàn ông khoái bóng đá do nhiều trận bóng đá diễn ra lúc đêm khuya. Những dịp ra khỏi nhà vào lúc đêm khuya luôn luôn quý báu.

5. Đàn ông thích bóng đá vì trên sân bóng đá hiện nay có nhiều cô gái lúc reo hò thì... nhấc áo lên.

6. Đàn ông thích bóng đá vì bóng đá luôn dễ hiểu hơn so với điện ảnh, ca nhạc hoặc... cải lương. Đặc biệt dễ hiểu hơn so với văn học.

7. Một số đàn ông thích bóng đá nữ do đấy là một trong những cơ hội xem các cô gái mặc quần đùi.

8. Bóng đá có thể thay đổi vào phút cuối cùng. Đàn ông luôn luôn mơ ước được như thế, đặc biệt là trong hôn nhân.

9. Đàn ông luôn luôn mơ đá vào ai đó và tránh được ai đó đá vào mình.

10. Các cầu thủ hôm nay nếu nổi tiếng là mơ ước của các cô gái đẹp. Mà các cô gái đẹp là mơ ước của đàn ông.

11. Đàn ông thích xem bóng đá vì nếu không xem, có thể hỏi đứa bên cạnh mà vẫn biết được kết quả.

12. Khi theo dõi bóng đá, đàn ông nào cũng hạnh phúc khi cảm thấy mình thông minh hơn trọng tài.

13. Trong bóng đá, cái lý bao giờ cũng thuộc về kẻ thắng. Đàn ông rất thích điều này.

14. Bóng đá là môn duy nhất đôi lúc thắng lợi không phải do mình hay, mà do chúng nó đá phản lưới nhà. Đấy là thứ những đàn ông thiếu tự tin hy vọng.

15. Trong bóng đá, cầu thủ đẹp trai chưa chắc đã là cầu thủ giỏi. Mà hầu hết đàn ông trên đời này đều không đẹp trai. Chân lý ấy khiến họ sung sướng.

16. Khi đội nhà thất bại, khán giả có quyền đập phá. Đó là mong ước thầm kín của đàn ông.

17. Khi ghi bàn, cầu thủ được đồng đội thi nhau ôm chầm lấy, mà hầu hết đàn ông đều thích được ôm.

18. Khi xem bóng đá, đàn ông có quyền hát to những bài hát mà mình không thuộc.

19. Khi xem bóng đá, có thể túm cổ đứa ngồi bên cạnh. Khi xem phim hoặc xem ca nhạc chẳng làm được việc này.

20. Khi đi xem bóng đá với bồ nhí, khả năng bị vợ bắt gặp là con số không.

21. Đàn ông thích bóng đá có quyền khinh đứa nào không thích bóng đá. Với hội họa hay kịch nói thì không thể làm thế.

22. Cuối cùng, đàn ông thích bóng đá bởi nếu không thì họ thích gì?

Vì sao phụ nữ ghét bóng đá


Lời tòa soạn: Có một thực tế không thể phủ nhận là hầu hết phụ nữ đều không thích bóng đá, thậm chí có cả những bà hoặc cô căm thù môn thể thao này.

Theo họ, tháng World Cup là tháng kinh hoàng, bị tra tấn, bị đảo lộn và để sống sót, họ chỉ còn cách di tản về nhà ngoại hoặc “giả nai” chịu đựng cho qua. Tại sao lại như thế? Dưới đây, chúng tôi xin đưa ra một số lý do để bạn đọc tham khảo nhằm thông cảm, chia sẻ hoặc thấu hiểu:

1. Phụ nữ không thích bóng đá vì suốt bao nhiêu năm họ đã kinh sợ nhìn chồng mình trong trang phục quần đùi rộng và áo may-ô, bây giờ lại phải nhìn trên truyền hình.

2. Phụ nữ không thích bóng đá vì cáu kỉnh khi thấy đàn ông khởi động hăng say, hò hét om sòm, làm đủ mọi động tác, chạy đủ mọi góc độ trên sân để rồi vào giây cuối cùng thì... sút ra ngoài.

3. Phụ nữ không thích bóng đá vì phần lớn các ông chồng của họ đều có thân hình khác xa so với cầu thủ bóng đá.

4. Phụ nữ không hiểu sao hai mươi hai người đàn ông lại tranh nhau một quả bóng khi họ có thể ngồi xuống và thì thầm thu xếp với nhau.

5. Phụ nữ vô cùng bực bội khi nhiều ông chồng có thể khóc vì đội Anh thua hoặc đội Pháp thắng nhưng lại dửng dưng khi vợ báo nhà đã hết tiền và con đang ốm.

6. Một số phụ nữ nghi rằng đàn ông đến sân không để xem bóng đá mà xem những đứa con gái đi xem bóng đá.

7. Phụ nữ không thích bóng đá vì không chịu nổi khi suy nghĩ rằng đầu của ông chồng mình hóa ra không bằng chân của chồng đứa khác.

8. Phụ nữ không thích bóng đá vì bóng đá chỉ hay khi có thắng thua, trong khi phần lớn cuộc sống của phụ nữ chỉ hay khi... hòa.

9. Phụ nữ không chịu nổi cảnh vợ của các cầu thủ bóng đá đều rất nổi tiếng mà chẳng phải làm gì.

10. Phụ nữ bất bình khi thấy cầu thủ phạm lỗi bị đuổi khỏi sân, theo họ, đáng ra phải đuổi khỏi nhà.

11. Phụ nữ tự hỏi “khi không đá bóng, cầu thủ phải làm gì?”, khoảng thời gian ấy theo họ rất khả nghi.

12. Phụ nữ không thích những anh đá phản lưới nhà mà vẫn được tha thứ.

13. Phụ nữ cay đắng khi thấy tất cả đàn ông khi xem bóng đá đều hò hét, nhưng trong cuộc sống, những chỗ cần hò hét thì họ im lặng...

14. Phụ nữ kinh hãi bóng đá vì bóng đá là nơi duy nhất đàn ông ôm nhau, nằm đè lên nhau một cách công khai trên sân (lúc ghi được bàn thắng).

15. Phụ nữ thất vọng vì bóng đá bởi sau khi đội nhà chiến thắng, họ ra chợ và thấy hàng hóa không hề rẻ đi. Ngược lại thì có.

16. Phụ nữ sợ hãi bóng đá vì trong cuộc đời, họ đã nhìn thấy rất nhiều bóng bay.

17. Phụ nữ không ưa bóng đá vì những người đàn ông được vào sân vào phút cuối cùng hầu như chỉ làm mất thời gian. Phụ nữ ghét đàn ông câu giờ.

18. Phụ nữ thích cảnh các cầu thủ cởi áo trên sân. Nhưng điều đó lại bị trọng tài thổi phạt.

19. Phụ nữ không sao hiểu nổi họ có số vòng một, vòng hai, vòng ba trong khi bóng đá chỉ có số ở vòng lưng.

20. Cuối cùng, phụ nữ không thích đàn ông đá bóng vì cho rằng “đá” là độc quyền của họ.
»»  read more