Nói Xấu Vợ
Một hôm, hội “những người không sợ vợ” họp thường niên trên đống cỏ sau nhà kho cũ rất ít người qua lại.
Chủ đề lần này là “Vợ, những nữ phù thủy cần bị ngự trị”. Chúng ta hãy xem họ nói xấu vợ như thế nào:
- Đi đâu tôi cũng muốn mang vợ theo. Chỉ có điều cô ấy phải tự tìm đường về. Hôm sau tôi mới về hoặc là cô ấy gọi taxi cho tôi về. Còn cô ấy đi bộ để tiết kiệm tiền và tranh thủ... tập thể dục.
- Tôi hỏi vợ định đi đâu nhân kỷ niệm ngày cưới. Vợ tôi nói muốn ghé thăm chỗ nào cô ấy cực kỳ ít lui tới. Và tôi đã nghĩ ra đó là "Nhà bếp!". Rồi cô ấy buột miệng nói với tôi rằng: “Khi nào đến ngày cưới của anh thì nhắc em nhé!”
- Tôi thường nắm thật chặt tay vợ khi đi dạo. Vì hễ bỏ tay ra là cô ấy ghé vào cửa hàng mua sắm ngay.
- Vợ tôi đang ăn kiêng. Thực đơn chỉ gồm có dừa và chuối. Tôi nghĩ ra một mẹo, mua về trồng những loại cây ấy trong vườn nhà để cô ấy tập leo trèo tự hái lấy hoa quả mà ăn. Nhưng cô ấy chưa giảm cân được tẹo nào cả vì vợ tôi đã “hạ” những cái cây ấy bằng phương pháp “trèo sai kỹ thuật”. Cuối cùng nghe lời bác sỹ cô ấy phải chuyển sang giảm cân bằng phương pháp cưỡi ngựa. Kết quả là trong vòng 2 tuần... con ngựa đã sụt đi 12 cân.
- Mỗi ngày cô ấy thường đưa cho tôi 15 ngàn để tiêu pha. Cứ cách tính như vậy, một tháng tôi sẽ có 15 ngàn x với 26 ngày (trừ đi 4 chủ nhật không phải đi làm) vị chi là 390 ngàn, nhưng ngày nào tôi không tiêu hết 15 ngàn thì số tiền còn thừa phải được “sung công”.
- Buổi tối, vợ tôi thường đuổi theo xe chở rác, gọi to: "Tôi đổ rác bây giờ có muộn quá không?". Người đẩy xe đáp: "Không! Nhảy vào đi!".
- Có lần vợ tôi đi tắm bùn và trông thật tuyệt vời trong 2 ngày. Thế nhưng, sau đó, bùn rơi đi mất!
- Trong nhà tôi có rất nhiều đồ điện như là: máy sinh tố chạy điện, bếp điện, lò nướng điện... Cô ấy than phiền: “Nhiều đồ điện quá, chẳng có chỗ nào mà ngồi cả”. Chẳng lẽ tôi phải mua cho cô ấy một chiếc... ghế điện nữa hay sao?
Sự tích thị trường chứng khoán
Nguyễn Anh Tuấn
Dựa theo ý trên Jumbo Jokes
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, ven rừng có rất nhiều khỉ ra kiếm ăn. Cho đến một ngày kia, xuất hiện một anh thanh niên tới hỏi mua khỉ với giá 10 đồng một con.
Dân làng bèn hò nhau đi bắt khỉ về bán. Sau khi họ bắt được vài ngàn con khỉ và bán cho anh thanh niên nọ thì số khỉ vãn dần. Dân làng định nghỉ ngơi thì anh thanh niên lại nói sẽ tăng giá mua khỉ lên 20 đồng một con. Vậy là mọi người lại hăng hái đi tìm bắt khỉ. Đến khi số khỉ cạn kiệt, dân làng bèn về nhà nghỉ ngơi. Nhưng anh thanh niên lại nâng giá lên 25 đồng một con. Lần này chỉ có vài người bắt được khỉ để bán. Khỉ hiếm đến nỗi tìm cả ngày trong rừng và cả ở quanh làng cũng chẳng thấy con nào, thì làm sao có thể bắt được chúng. anh thanh niên nâng giá lên 50 đồng một con mà mãi chẳng mua được con nào. Mặc dù, rất thất vọng nhưng anh vẫn nói với mọi người rằng: "Bây giờ tôi có việc phải lên tỉnh, mấy ngày nữa mới về. Người giúp việc của tôi sẽ ở lại thay tôi mua khỉ. Nếu ai bắt được khỉ thì bán cho nó nhé!"
Anh thanh niên đi được mấy ngày mà dân làng vẫn không ai bắt được khỉ để bán. Người giúp việc của anh thanh niên chỉ cho dân làng thấy những cái lồng đầy khỉ và nói: "Tôi chán công việc này lắm rồi, mặc kệ ông chủ với lũ khỉ của ông ta. Tôi sẽ bán cho mọi người 35 đồng một con, khi nào chủ tôi quay lại các vị hãy bán cho ông ta 50 đồng". Dân làng mừng rỡ liền dốc hết tiền bạc trong nhà ra, tranh nhau mua khỉ. Những người chậm chân thì kêu gào khóc lóc, người mua được nhiều thì sung sướng hả hê. Họ hồi hộp chờ đợi anh thanh niên quay lại. Nhưng đợi mãi mà chẳng thấy anh thanh niên và người giúp việc đâu. Chỉ thấy quanh làng toàn khỉ là khỉ. Dân làng ai cũng tức giận đỏ hết cả mặt nhưng không biết bán lũ khỉ cho ai.
Sau này, người ta gọi khỉ dưới cái tên cổ phiếu. Những người hiểu biết gọi câu chuyện đó là sự tích về sự ra đời của thị trường chứng khoán. Và việc giận đến đỏ mặt là lý do tại sao bảng giá khi thị trường đi xuống thường hiện màu đỏ.
Lợi ích của Vodka
Sưu tầm
Một cảnh sát giao thông chặn chiếc xe chở 3 người và kiểm tra nồng độ cồn trong máu tài xế. Kết quả: Vượt mức cho phép.
- Máy thử này hỏng rồi. Gã tài xế gào lên. Vợ tôi chả uống tí rượu nào. Thử kiểm tra cô ấy xem.
Viên cảnh sát đồng ý, nhưng kết quả tương tự.
- Thấy chưa? Rõ ràng nó đã hỏng!
- Không, vợ anh chắc chắn cũng uống rượu.
Viên cảnh sát đáp lại.
- Vậy thì kiểm tra thằng con trai tôi đi. Chắc chắn là trẻ con không uống rượu.
Cặp vợ chồng đánh thức thằng bé dậy để anh chàng cảnh sát kiểm tra. Một lần nữa cái máy lại chỉ ra nồng độ cồn trong máu đứa bé vượt mức cho phép.
- Thấy chưa? Máy hỏng! Gã chồng đắc thắng.
Viên cảnh sát rối rít xin lỗi cặp vợ chồng và để cho họ đi. Gã chồng sướng quá quay sang bà vợ:
- Thế mà cứ toáng lên là đừng cho trẻ con uống Vodka. Đấy, cứ kêu là không có lợi gì đi!